Hãy cho mình một cơ hội, cho mình được tách biệt với cuộc sống mà bạn đang sống, hãy gập máy tính, xếp gọn đống giấy tờ mà bạn đang làm làm, những công việc đã quen với bạn, đã gắn bó với chúng ta nhiều năm nay. Để cho mình có được những trải nghiệm mới, những kỹ năng mới, chúng ta đã quá quen với những gì mình đang làm, mình đang có. Khi được đến với những môi trường mới công việc mới ấy, những kỹ năng sẵng có trong con người chúng ta được phát triển hoặc chính chúng ta cũng học được những kỹ năng mới những bài học mới từ đây.
Mình học được cách Buông bỏ, không phải là buông bỏ cuộc sống, buông bỏ vợ, chồng, hay con cái, công việc mà là Buông bỏ cái Tôi, cái chấp trong chính con người chúng ta. Có đi ra ngoài một thời gian đủ để chúng ta biết ơn, biết trân trọng và biết ghi nhận những gì mình đang có. Lúc đó chúng ta mới thấy những gì mình đang có thật quý báu, những công việc, những nỗi lo lắng, những mong cầu, những tính toán của mình quá nhiều. Học được cách biết đủ trong cuộc sống hiện tại, nhưng không phải Đủ là không cố gắng và không nỗ lực.
Đã rất lâu rồi tôi không đi ra bên ngoài, kể từ khi tôi sinh bé lớn và chăm sóc bé, và tiếp tục 2 năm sau tôi sinh bé thứ 2, tôi tiếp tục hành trình là mẹ bỉm sữa nội trợ trong nhiều năm. Cuộc sống của tôi xoay quanh con cái và bếp núc đồng áng. trong thời gian này tôi có học chương trình online Của Sổ Vàng để chăm sóc nuôi dạy các con.
Chuyến đi dài ngày đầu tiên của tôi là 12 ngày, tôi tham gia khóa thiền Vipassana tại Thủ Đức. Trước khi đi tôi còn đang lo lắng cho các con của mình ở nhà nếu không có mẹ bên cạnh. Đó là 1 thử thách cho cả mẹ và con và người thân trong gia đình. nhưng thật bất ngờ, khi không có mẹ bên cạnh các con thật ngoan và khỏe mạnh. Còn mẹ thì nhận được rất nhiều giá trị, lợi lạc từ chuyến đi này!
Tôi đến đó không làm gì hết, ngoài việc tập trung quan sát hơi thở và các cảm giác trên thân. Tôi trước đây như 1 căn phòng không có ánh sáng, luôn sống trong sự vô minh. Mọi thứ vẫn đang tồn tại ở đó nhưng tôi lại không thấy. Nhưng nhờ có 10 ngày Tôi đã hạnh phúc vì mình đã quan sát được, đã thấy được mọi thứ rõ ràng hơn nhờ ánh sáng Tuệ!
Chuyến đi thứ 2 tiếp theo của Tôi đó là 1 trải nghiệm cuộc sống về với thiên nhiên, với đúng những gì được gọi là tự nhiên. Ở đó không có điện, không có ga, không có wifi, chỉ có 4G lúc có lúc không, hạn chế về việc đi lại! Nhưng khi ở đó Tôi học được cách sinh tồn, tôi tìm được niềm vui, hạnh phúc thật giản đơn, mọi thứ thật lắng đọng, tôi được sống là chính mình, không lo toan bộn bề của cuộc sống, không ồn ào tấp nập. Sáng dậy nghe tiếng chim hót, đón ánh bình minh sớm nhất, buổi trưa đón ánh sáng lấp lánh qua những tán lá , buồi chiều đón bình mình dưới những chân đồi thơ mộng. Tối được nghe những âm vang của các loài côn trùng như dế mèm, ếch nhái…Hằng ngày được trồng cây, được nói lời biết ơn với đất nước không khí mình đang hít thở!
Mọi thứ được trở về với những thứ nó vốn là! Chỉ là chúng ta đang chạy đua với những bộn bề, lo toan, tính toán, mục tiêu, kế hoạch, áp lực công việc, tài chính, mối quan hệ, tài chính, con cái…Hãy sách balo và thử 1 chuyến trở về là chính mình bạn nhé!
Trân trọng và Biết ơn!